Năm 2016, phòng mình tổ chức chuyến team building ở vùng Bangalore Rural. Tách đoàn, khám phá xung quanh: nơi ấy có con suối nhỏ, ruộng lúa, và những thửa đất trồng đầy hoa màu. Một đồng nghiệp người Ấn chỉ cho mình xem: “Hoa đậu bắp (Ladyfinger) đó, Khoa.”
Hắn là người trầm tính, ít nói, nhưng làm việc luôn chỉn chu và rất chuyên nghiệp. Dù từng được hứa gả cho người khác, cuối cùng hắn vẫn cưới được người mình yêu, cứ kiên nhẫn, rồi cũng có được điều mình mong muốn. Mình vẫn nhớ buổi chiều cả đám đang bắt ốc móng tay ở bãi biển Podicherry, hắn thản nhiên nói: “Tao sắp cưới vợ, bạn học cùng lớp.” Cô ấy khi đó đang làm việc ở Chennai, sẵn sàng bỏ việc để chuyển đến Bangalore, chỉ để được ở gần hắn.
Hắn có một sở thích rất riêng: thích chụp những loài hoa nhỏ và lưu giữ hàng nghìn tấm ảnh trên Flickr. Có lẽ chính hắn đã khiến mình học cách tìm thấy niềm vui trong những điều giản dị, dân dã quanh mình.
Trở lại với bông hoa đậu bắp hôm ấy, mình thật sự ngạc nhiên, không ngờ một loại đậu lại có thân cứng và nở hoa vàng rực rỡ đến thế. Hoa trông như phiên bản nhỏ của hoa dâm bụt, với nhụy tím sẫm nổi bật trên nền cánh vàng nhạt. Sau này lên Wikipedia tra mới biết, ở Ấn Độ, người ta trồng đậu bắp rất nhiều vì cây chịu hạn tốt, hợp khí hậu nóng, và là nguyên liệu quen thuộc trong các món cà ri.