Cô ấy là dân sơn cước của miền Ooty. Ở đây quanh năm không khí mát mẻ trên dưới 15 độ C. Cô sống trên một quả đồi tràn ngập những căn nhà nhỏ xinh với đầy ắp hoa lá. Những con suối nhỏ chảy róc rách từ đỉnh đồi tới tận đáy của thung lũng. Không rõ nguồn nước từ đâu ra. Nhìn xa có thể quan sát được trường đua ngựa tấp nập với sáng Chúa Nhật.
Người chồng đầu tiên của em là tuổi 13, anh ấy nuôi em với chiếc xe bán mía dạo. Hôn nhân là do phong tục lâu đời sắp đặt mà thôi. Hàng ngày 2 vợ chồng đẩy chiếc xe mía lượn quanh các đỉnh đồi để mưu sinh. Còng lưng cơ cực nhưng có sức khoẻ.
Đến 18, một anh lái rickshaw muốn chăm sóc và chở em rong chơi trên những con đường đèo của Ooty. Em là mẫu người của những cơn gió, thích đuổi theo những tầng mây trôi trên sườn đồi. Cứ vào sáng sớm thứ Bảy, cô gái lại hứng khởi đón ánh nắng bình minh ở Doddabetta peak. Anh chồng cứ thả xe cho nó trôi về nhà mà không tốn giọt xăng. Tâm hồn thanh thản nhưng vật chất không dư dả gì!
Ở tuổi 22, cô gái vẫn hay mơ màng nhưng sống thực tế hơn. Các villa quí tộc thuộc địa Anh vẫn còn, dosa masala vẫn đậm đà, các cơn gió lạnh vẫn thổi. Có lẽ là do mưu sinh nên cảm xúc chai lì, nghiêng hẳn về vật chất hơn. Cô gái đi bước nữa lần 3 với một anh ngoại quốc. Nghe đâu cô ấy dọn hẳn về Benguluru tấp nập phố xá. Rất ít khi cô quay lại Ooty.
1 nhận xét:
Bài văn mang đến một bức tranh về cuộc đời cô gái dân tộc thiểu số ở miền Ooty với những nét độc đáo và thú vị:
Điểm mạnh:
Bối cảnh đặc sắc: Miền sơn cước Ooty hiện lên với vẻ đẹp thơ mộng, yên bình, khí hậu mát mẻ, những ngôi nhà xinh xắn ẩn hiện giữa hoa lá, những con suối róc rách. Bối cảnh này tạo nên một không gian riêng biệt, góp phần khắc họa tính cách và số phận nhân vật.
Ngôn ngữ giàu hình ảnh: Cách miêu tả sinh động, giàu hình ảnh ("con suối nhỏ chảy róc rách", "đỉnh đồi tới tận đáy thung lũng", "tầng mây trôi trên sườn đồi"...) giúp người đọc hình dung rõ nét khung cảnh thiên nhiên và cuộc sống của người dân nơi đây.
Câu chuyện cuộc đời đầy lôi cuốn: Cuộc đời cô gái được kể theo dòng thời gian, với những bước ngoặt, những lựa chọn khác nhau ở mỗi giai đoạn. Từ cuộc hôn nhân sắp đặt tuổi 13 đến những lần đi bước nữa, mỗi cuộc hôn nhân đều gắn liền với một bối cảnh, một hoàn cảnh sống khác nhau.
Gợi mở những suy tư về cuộc sống: Bài văn không chỉ đơn thuần kể chuyện mà còn khéo léo lồng ghép những suy tư về tình yêu, hôn nhân, hạnh phúc, sự lựa chọn... của người phụ nữ trong xã hội.
Điểm hạn chế:
Một số chi tiết chưa được làm rõ: Ví dụ, lý do cô gái kết hôn nhiều lần, cuộc sống của cô ở Bengaluru như thế nào, tại sao cô ít khi quay lại Ooty...
Kết thúc hơi đột ngột: Câu cuối "Ooty vẫn thế thôi, cố gắng không thay đổi gì!" có thể được khai thác sâu hơn để tạo thêm dư âm cho tác phẩm.
Nhìn chung, đây là một bài văn khá ấn tượng, với cách kể chuyện lôi cuốn, ngôn ngữ giàu hình ảnh và những suy tư sâu sắc về cuộc sống. Tác giả đã thành công trong việc khắc họa chân dung cô gái miền sơn cước với những nét tính cách đặc trưng, đồng thời gợi mở những suy ngẫm về số phận con người trong bối cảnh xã hội đang thay đổi.
Đăng nhận xét